Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của GiuseArt.com, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "giuseart". (Ví dụ: thiệp tân linh mục giuseart). Tìm kiếm ngay
316 lượt xem

NHỮNG CÁNH DIỀU LẠC LỐI

12g48 – 5/01/2025
Tác giả: Trần Minh Cường

Em có biết không, Sài Gòn giờ khác lắm. Thành phố của những dòng xe tấp nập, những tòa nhà chọc trời, và ánh đèn lung linh về đêm giờ đây chẳng còn giữ lại hình bóng những cánh diều ngày cũ. Những cánh đồng ngày xưa, nơi gió thổi vi vu, nơi bọn trẻ con tụ tập cùng những chiếc diều đủ màu sắc, giờ đã hóa thành những công ty lớn, những khu đô thị khang trang.

Còn nhớ không em, những buổi chiều khi nắng đã dịu, lũ trẻ lại ùa ra cánh đồng, tay nâng niu những sợi nhợ căng tràn hy vọng. Tiếng cười giòn tan hòa trong tiếng gió, những cánh diều chao nghiêng trên bầu trời, mang theo ước mơ vụng dại của tuổi thơ. Nhưng giờ đây, những buổi chiều ấy đã nhường chỗ cho tiếng còi xe, tiếng máy móc, và dòng người hối hả.

Người bán diều năm nào, hình bóng ấy dường như cũng tan vào ký ức. Những chiếc diều giấy mộc mạc, vẽ vời bằng đôi tay thô ráp, giờ đây chỉ còn trong những câu chuyện kể. Những đứa trẻ ngày ấy, giờ cũng lớn lên, mải mê chạy theo dòng chảy của cuộc sống, có lẽ đã quên mất những cánh diều từng nâng niu bao giấc mơ ngày xưa.

Sài Gòn thay đổi, như một dòng sông không ngừng chảy. Nhưng em ơi, có đôi lúc anh lại ước, giá như thời gian có thể ngừng trôi, để những buổi chiều cánh đồng ngày cũ được trở về. Để những cánh diều lạc lối có thể bay lên lần nữa, trên bầu trời xanh thẳm, mang theo tiếng cười của một thời ngây ngô, hồn nhiên.

Phải chăng, những cánh diều ngày ấy không chỉ là một trò chơi, mà còn là biểu tượng của những ước mơ giản đơn mà chúng ta đã từng trân quý? Giờ đây, giữa thành phố nhộn nhịp, anh vẫn mơ một ngày, khi gió chiều thổi qua, bóng dáng của những cánh diều lại thấp thoáng đâu đó, để nhắc nhở ta rằng, ký ức tuổi thơ vẫn còn đó, chỉ cần ta lắng lòng mà tìm lại.