Tản văn
ANH KHÔNG ĐẾN ĐỂ CHỮA LÀNH CHO EM
Tác giả: Trần Minh Cường
12:08 – 22/4/2025
Anh không đến để chữa lành cho em. Vì anh hiểu, có những nỗi đau trong cuộc đời này không ai ngoài chính bản thân mình mới có thể làm dịu. Anh không muốn đóng vai một người hùng, cũng không có ý định trở thành chỗ dựa bất khả chiến bại trong cuộc đời em. Anh chỉ là một người đàn ông, với trái tim còn nguyên những góc khuất, nhưng đủ rộng để dành cho em một khoảng thật ấm.
Anh biết em đã từng tổn thương. Anh nhìn thấy điều đó trong ánh mắt, trong sự phòng bị lặng lẽ mỗi khi em im lặng quá lâu hay chối từ một cái ôm quá đỗi bình thường. Anh hiểu, không phải vì em lạnh lùng, mà vì em đã quen sống với những vết cắt cũ chưa từng lành miệng. Và anh tôn trọng điều đó.
Anh không đến để chạm vào vết thương của em, càng không đến để thay em quên đi quá khứ. Anh chỉ muốn ở đây – bình thản và chân thành – đối xử với em bằng tất cả sự tử tế mà anh có. Bằng những điều giản dị nhất: một tin nhắn khi trời đổ mưa, một cái siết tay khi em thấy lạc lõng, hay đơn giản chỉ là sự hiện diện không cần lý do.
Anh tin, không phải tất cả vết thương đều cần chữa lành ngay lập tức. Đôi khi, chỉ cần ai đó kiên nhẫn đi cùng em qua những ngày không dễ dàng, đã là một điều đủ lớn. Anh không cố gắng vá lại quá khứ của em, nhưng anh mong sự dịu dàng của anh – dù nhỏ bé – sẽ giống như những mũi chỉ âm thầm, khâu lại những chỗ rách em không dám sờ vào.
Anh không hứa sẽ làm cho em quên hết những gì đã qua. Anh không hứa tương lai sẽ rực rỡ. Nhưng nếu em cho phép, anh sẽ ở lại – làm người đàn ông bình thường, yêu em bằng cách bình thường nhất: bằng sự tử tế không cần lý do, bằng sự hiện diện không cần điều kiện, và bằng một trái tim luôn sẵn sàng lắng nghe, dù em không nói gì.
Vì anh tin, yêu một người không phải là sửa chữa họ, mà là chấp nhận họ – cả những phần vỡ vụn – và kiên nhẫn ở bên, cho đến khi chính họ đủ can đảm bước tiếp. Và nếu một ngày nào đó em mỉm cười – thật lòng, không gượng gạo – thì với anh, đó là món quà quý giá nhất cho tất cả những tháng ngày anh đã chọn ở lại.