Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của GiuseArt.com, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "giuseart". (Ví dụ: thiệp tân linh mục giuseart). Tìm kiếm ngay
50 lượt xem

NẾU MỘT NGÀY EM KHÔNG CÒN THẤY ANH NỮA || TẢN VĂN

NẾU MỘT NGÀY EM KHÔNG CÒN THẤY ANH NỮA
02:40 – 03/5/2025
Tác giả: Trần Minh Cường

Nếu một ngày em không còn thấy anh nữa, có lẽ đó là ngày em phải tự học cách bước tiếp, dù lòng còn nặng trĩu những điều chưa kịp nói, những thương yêu chưa kịp trao trọn. Em sẽ thôi tìm kiếm hình bóng quen thuộc giữa đám đông xa lạ, thôi chờ đợi một tin nhắn mà em biết sẽ không còn đến nữa.

Em vẫn sẽ đi qua những con đường cũ, nơi từng in dấu chân hai đứa, nơi từng vang vọng tiếng cười trong trẻo của anh. Nhưng lần này, không còn tay ai đan vào tay em, không còn ánh mắt trìu mến nhìn em từ phía sau. Chỉ còn gió thổi ngang qua vai, nhẹ tênh như những lời hứa năm nào.

Nếu một ngày em không còn thấy anh nữa, liệu anh có thấy em trong những giấc mơ? Liệu có khi nào anh lướt qua một bản nhạc cũ và bất giác nhớ đến em – cô gái từng vì anh mà chờ đợi, từng vì anh mà học cách dịu dàng, mạnh mẽ và dũng cảm đến mức quên mất chính mình?

Em từng nghĩ tình yêu đủ lớn thì người ta sẽ không rời xa nhau. Nhưng hóa ra, yêu nhiều không đồng nghĩa với việc được giữ lấy nhau mãi mãi. Có những cuộc tình đi qua đời nhau như cơn mưa đầu mùa – ào đến, mát lạnh, rồi bất chợt tan biến, để lại trong lòng người ở lại một khoảng trống mênh mang, không tên, không tuổi.

Nếu một ngày em không còn thấy anh nữa, em sẽ không khóc nhiều như em từng nghĩ. Nước mắt không thể gọi người quay về, cũng chẳng thể xóa được ký ức. Em sẽ học cách mỉm cười – nụ cười không còn rực rỡ như xưa, nhưng đủ để người khác không nhìn thấy nỗi buồn trong ánh mắt. Em sẽ sống một cuộc đời bình lặng, không có anh, nhưng vẫn đầy những yêu thương – dành cho bản thân và cho những điều tốt đẹp đang đợi em phía trước.

Em sẽ thôi trách anh, cũng chẳng trách mình. Bởi suy cho cùng, chúng ta đã từng yêu nhau thật lòng. Và thế là đủ. Đủ để em mang theo ký ức ấy đi hết một đoạn đường dài, đủ để khi nghĩ về anh, tim em vẫn rung lên nhẹ nhàng – như một khúc nhạc cũ vô tình được ai đó bật lại giữa phố đông.

Nếu một ngày em không còn thấy anh nữa… thì em vẫn mong rằng, ở một nơi nào đó, anh đang sống bình yên, đang cười rất tươi, và nếu có nhớ về em, xin hãy nhớ rằng đã có một người con gái yêu anh bằng tất cả những gì chân thành nhất của tuổi trẻ.