Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của GiuseArt.com, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "giuseart". (Ví dụ: thiệp tân linh mục giuseart). Tìm kiếm ngay
211 lượt xem

ĐẦU TIÊN – TIỀN ĐÂU? || TRUYỆN TRÀO PHÚNG

ĐẦU TIÊN – TIỀN ĐÂU?
Tác giả: Trần Minh Cường
Làng Lợi Lộc vốn nổi tiếng là cái nôi của những giấc mơ… chưa kịp ươm đã bị bóp nghẹt bởi một câu hỏi giản dị mà cay đắng: “Tiền đâu?”
Ở đó có anh Tư Tài – thanh niên đầy hoài bão, từng tuyên bố dõng dạc giữa chợ:
– “Tui sẽ mở một quán cà phê sách – nơi ai cũng có thể vừa đọc sách vừa uống cà phê mà không cần trả tiền!”
Bà con trầm trồ, vỗ tay như sấm. Nhưng ngay hôm sau, anh lên Facebook đăng trạng thái:
“Mọi người ơi, ai có thể cho mượn ít vốn mở quán không? Tui hứa sẽ trả bằng… lòng tin!”
Lượt like bằng đúng số nợ ngân hàng của anh – = 0.
Không bỏ cuộc, anh xin làm thủ tục vay vốn ngân hàng. Cô nhân viên ngân hàng hỏi:
– “Anh có gì thế chấp không?”
– “Tôi có ước mơ, có nhiệt huyết, có tình yêu dành cho sách!”
– “Vâng, cảm động thật… nhưng ngân hàng không nhận thế chấp bằng… cảm xúc.”
Thất bại tạm thời không làm Tư nản. Anh xoay sang xin tài trợ từ quỹ khởi nghiệp địa phương. Sau nhiều vòng thuyết trình nảy lửa, hội đồng hỏi câu chốt:
– “Kế hoạch tài chính đâu?”
– “Tôi đang chờ quỹ rót vốn rồi tính sau!”
– “Xin lỗi, quỹ chúng tôi chỉ tài trợ cho người đã có vốn!”
Tư Tài bật khóc giữa phòng họp:
– “Ủa trời, muốn có vốn thì phải có vốn trước mới được tài trợ vốn hả?”
Không riêng gì anh Tư, cả làng Lợi Lộc đều sống trong vòng lặp khốc liệt của “Đầu tiên – tiền đâu?”
– Muốn cho con học trường điểm? Phải “đi đầu tiên”, mà đầu tiên là “lệ phí tự nguyện đóng góp phát triển tình cảm thầy trò”!
– Muốn khám bệnh nhanh? Phải đưa tiền “bồi dưỡng” để bác sĩ nhìn thấy mình trước…
– Muốn xin việc? Đừng quên “hồ sơ bì thư đủ nặng mới dễ trúng tuyển”!
Cụ Bảy Bền – người già nhất làng, từng nói triết lý để đời:
– “Tiền không mua được hạnh phúc, nhưng mua được… chìa khoá mở cửa tới hạnh phúc!”
– “Không có tiền, muốn làm điều đúng cũng bị cản, muốn sai cũng không ai cho!”