Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của GiuseArt.com, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "giuseart". (Ví dụ: thiệp tân linh mục giuseart). Tìm kiếm ngay
100 lượt xem

CẤP TRÊN – TRÊN CẤP || TRUYỆN TRÀO PHÚNG

CẤP TRÊN – TRÊN CẤP
Sáng tác: Trần Minh Cường
Ở công ty Thăng Quan Phát Lộc, có một ông tên là Bảnh Trình, vừa được bổ nhiệm làm Tổ trưởng tổ photocopy, sau 12 năm mòn ghế đánh máy và 8 lần rớt thi rớt làm nhân viên chính thức.
Từ ngày lên chức, ông Bảnh thay đổi hoàn toàn:
Trước kia mặc áo thun, giờ đóng bộ vest đi làm, cà vạt đỏ như bờ môi mùa hạ.
Trước kia gọi đồng nghiệp là “chị Hồng”, “anh Ba”, giờ đổi giọng: “Tôi là cấp trên! Các đồng chí phải trình qua tôi trước khi bấm nút máy in!”
Sếp Nhỏ, Mồm To
Tổ photocopy vốn chỉ có ba người:
Một chị tên Hồng, 20 năm kinh nghiệm, in được bằng tay.
Một cậu sinh viên mới vào, biết lập trình máy in từ xa.
Và ông Bảnh – chỉ biết… tháo nắp máy lấy giấy kẹt.
Ấy thế mà từ khi lên chức, hễ ai làm gì ông cũng gằn giọng:
“Đã trình tôi chưa? Tôi là cấp trên, phải theo quy trình ngược về phía tôi!”
Mỗi sáng họp tổ, ông Bảnh đập bàn:
“Các đồng chí phải nhớ, tổ ta là mắt xích quan trọng. Không có ta, giấy không ra, văn bản không tới. Ta chính là… trái tim đập thình thịch của cả cơ quan!”
Sự Đời Ngang Ngang…
Một hôm, ông Bảnh vô tình nói xấc với chị Lao công – bà Tám – rằng:
“Chị chỉ là nhân viên phụ, không được xách nước vào chổ của cấp trên!”
Chiều hôm đó, một chiếc ô tô biển xanh dừng trước cửa. Một người đàn ông dáng vẻ điềm đạm, tóc hoa râm, bước xuống:
“Tôi là Phó Tổng Cục Trưởng Giám Sát Văn Phòng Khu Vực, mẹ của tôi là bà Tám – người anh vừa mắng.”
Ông Bảnh mặt tái mét như mực in hết mực.
Mà không biết tại sao bà mẹ kia đi làm nhân viên phục vụ?
Chắc do ở nhà bị cấp trên sai, hay là thú vui tao nhã.
Nhưng đó chưa phải đỉnh điểm.
Tuần sau, một công văn từ cấp “trên của trên” được ban hành, thông báo:
“Cơ cấu lại tổ chức, giải thể Tổ photocopy, tích hợp vào Trung tâm Dữ liệu – nơi chỉ làm việc trực tuyến, không cần in ấn.”
Ông Bảnh mất chức, được điều chuyển làm “Chuyên viên đặc trách… cất giấy”.
Câu Chuyện Truyền Đời: Càng Lên Cao, Gió Càng Lạnh
Dân trong cơ quan từ đó kháo nhau một câu:
“Đừng tưởng mình là cấp trên thì được quyền làm thượng. Vì trên cấp trên… luôn có Trời hành chính.”
Hôm đó bà Tám lao công vừa lau bàn của cấp trên nhưng trên mấy cấp vừa lảm nhảm.
” Người mới có chức, tưởng mình là trời,
Nào hay trên nữa, cấp chồng lên thôi.
Một tờ giấy ký, xoá tan mộng lớn,
Còn lại cái tôi, bé như… con ruồi.”
Người ta nghi bà Tám là tình báo.