Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của GiuseArt.com, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "giuseart". (Ví dụ: thiệp tân linh mục giuseart). Tìm kiếm ngay
130 lượt xem

CHÚ RỂ CHỜ AI? | TRUYỆN NGẮN

Truyện ngắn
CHÚ RỂ CHỜ AI?
( Cảm tác từ một câu chuyện có thật )
23/12/2024
Tác giả: Trần Minh Cường

Ngày cô dâu và chú rể đến tiệm áo cưới, mọi thứ tưởng chừng như đã định sẵn. Cô dâu chọn váy trắng tinh khôi, chú rể cẩn thận bàn bạc từng chi tiết cho bộ vest, đôi mắt ánh lên niềm vui của ngày trọng đại sắp tới. Nhưng định mệnh lại lặng lẽ chen vào, mang theo một cơn sóng ngầm từ quá khứ.

Anh thợ chụp ảnh – người yêu cũ của cô dâu – xuất hiện, khiến cả không gian như đông đặc lại. Ánh mắt họ chạm nhau, những kỷ niệm cũ bất chợt ùa về. Những chiều mưa tay trong tay, những lời hẹn ước chưa trọn vẹn, và cả nỗi đau của lần chia xa ngày ấy. Cô dâu giật mình, lòng ngổn ngang. Còn anh, dù đứng trước họng súng của hiện tại, ánh mắt vẫn không giấu được chút vấn vương.

Và thế là, một kế hoạch được vẽ ra trong lặng lẽ. Cô dâu vẫn mỉm cười, vẫn khoác tay chú rể tiến vào lễ đường, vẫn nói lời thề ước. Nhưng trái tim cô đã rẽ lối từ khoảnh khắc ấy. Ngày cưới trôi qua trong ánh nhìn ngưỡng mộ của bao người, trong niềm hạnh phúc của hai bên gia đình. Ai ngờ đâu, phía sau lớp váy cưới trắng ngần, lại là một câu chuyện khác.

Ngày đến trả đồ cưới, cô dâu biến mất. Cùng lúc đó, anh thợ chụp ảnh cũng không còn ở tiệm. Chú rể ngơ ngác.
– Em ơi! Thay đồ xong chưa, nhanh còn về ăn cơm mẹ chờ.
Gọi mãi chẳng được. Từ niềm vui bất tận, đám cưới chỉ còn lại nỗi bẽ bàng. Tin tức đến nhanh, như một nhát dao đâm vào trái tim chú rể và cả gia đình hai bên. Cô dâu đã cùng anh thợ chụp ảnh trốn đi, để lại chú rể với một lễ cưới chưa trọn vẹn và nỗi nhục ê chề lan khắp làng quê.

Không lâu sau, gia đình anh thợ chụp ảnh và gia đình cô dâu phải đến quỳ gối trước nhà chú rể, mang của hồi môn trả lại, cùng lời xin lỗi nghẹn ngào. Nhưng lời xin lỗi nào đủ để vá lại lòng tin, để xoa dịu nỗi đau của một người đàn ông bị phản bội ngay sau ngày cưới?

Thời gian trôi, cuộc sống vẫn tiếp diễn, nhưng vết thương ấy chưa bao giờ lành. Nhiều năm sau, cô dâu năm xưa quay trở về. Cô đứng trước cổng nhà, không còn váy cưới lộng lẫy, chỉ là một người mẹ cùng hai đứa trẻ, đôi mắt đẫm nước. Cô quỳ trước mặt hai gia đình, cúi đầu xin tha thứ. Những lời cô nói, không phải để biện minh, mà là để gánh lấy trách nhiệm cho sai lầm năm nào.

Nhưng dù mọi thứ có quay về trật tự cũ, nỗi đau của chú rể vẫn còn nguyên. Nó không chỉ là vết thương lòng, mà còn là một vết nhơ in sâu trong ký ức của ba gia đình. Và hơn cả, là bài học cay đắng về những gì xảy ra khi người ta không dứt khoát với quá khứ, để nó chen vào phá tan hiện tại.

Câu chuyện khép lại, nhưng chú rể ấy, liệu có còn tin vào tình yêu? Hay chỉ biết lặng lẽ tự hỏi:
“Ngày đó, cô ấy có thật sự yêu tôi?”