ĐÊM SÀI GÒN – ĐÈN ĐỎ, ĐÈN VÀNG, ĐÈN XANH
Sài Gòn thức giữa đêm sâu,
Đèn treo góc phố rải màu thời gian.
Đỏ dừng bước, chậm mơ màng,
Vàng như một thoáng lỡ làng lặng im.
Xanh lên, bóng lẻ đi tìm,
Một vòng lặp cứ nối liền đời nhau.
Ngã tư vắng, phố không màu,
Chỉ còn ánh sáng hắt vào màn đêm.
Lạnh đêm Sài Gòn êm đềm,
Không buốt giá, cũng chẳng mềm hơi sương.
Người xe ôm, kẻ lạc đường,
Gánh hàng dọn vội, ánh buồn chênh chao.
Gió len qua những mái cao,
Tiếng xe vọng lại, lao xao lá gầy.
Giữa đêm thành phố ngủ say,
Có ai còn thức đong đầy nhớ thương?
Đèn xanh, đèn đỏ, đèn vàng,
Chớp qua đời sống, dọc ngang phận người.
Có người vội vã ngược xuôi,
Có người đứng lặng, giữa trời mông lung.