Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của GiuseArt.com, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "giuseart". (Ví dụ: thiệp tân linh mục giuseart). Tìm kiếm ngay
130 lượt xem

EM HÃY ÔM ANH LẦN CUỐI || TẢN VĂN

EM HÃY ÔM ANH LẦN CUỐI
Sáng tác: Trần Minh Cường

Em hãy ôm anh lần cuối… như thể ta chưa từng buông tay nhau giữa những giấc mơ.
Cái ôm ấy, xin hãy siết chặt một chút, để anh còn giữ được chút hình hài của yêu thương trong những năm tháng sau này, khi em đã ở xa mù khơi, và anh còn đứng đó – giữa chênh vênh của một cuộc đời thiếu vắng em.

Em đi đi, nhưng trước đó… hãy để anh một lần cảm nhận nhịp tim em đập bên lòng anh, như những ngày đầu mình biết yêu. Hãy để những giọt nước mắt lặng lẽ chảy xuống vai nhau, ấm áp và thật thà. Đừng nói gì cả, vì lời nói lúc này nào đủ nghĩa. Chỉ cần cái ôm – là đủ cho một lời tạm biệt mang cả một đời nhớ thương.

Anh sẽ không hỏi lý do vì sao em rời đi. Anh chỉ mong, dẫu có là bão tố hay là mộng ước mới, em cũng sẽ được yên bình. Em cứ ra khơi, mặc cho sóng đời cuốn trôi em đến những chân trời khác. Còn anh… sẽ ở lại, với mảnh đất cũ, với khoảng trời cũ, nơi ta từng yêu nhau đến dại khờ.

Có thể ngày mai, nắng sẽ lên. Có thể ngày mai, giấc mơ về em sẽ vẫn còn, nhưng không còn là của hiện tại. Em sẽ là người lữ khách ghé qua đời anh, để lại hương tóc, ánh mắt và một cái ôm cuối cùng làm kỷ niệm. Anh sẽ cất giữ nó, giữa những nỗi buồn rất đỗi dịu dàng.

Em hãy đi đi, nhưng đừng quên cái ôm này. Vì có thể cả cuộc đời sau này, ta sẽ không còn cơ hội chạm vào nhau bằng da thịt, chỉ còn có thể gặp lại nhau trong những giấc mơ – mà ở đó, người này luôn đứng nhìn theo người kia đi xa… mãi mãi.

Và nếu một ngày nào đó, giữa đại ngàn sóng gió, em thấy lạnh lẽo, cô đơn, hãy nhớ về cái ôm cuối cùng ấy. Biết đâu, chỉ bằng hồi ức, em sẽ thấy lòng mình ấm lại… như thuở từng có một người yêu em đến tận cùng.

Anh ở đây… vẫn đợi một điều không thể. Nhưng yêu thương thì không cần phải có điều kiện.
Chỉ cần em từng ôm anh, là đủ.