Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của GiuseArt.com, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "giuseart". (Ví dụ: thiệp tân linh mục giuseart). Tìm kiếm ngay
38 lượt xem

NGÀNH NGHỀ – NGHỀ… NGÀNH || TRUYỆN TRÀO PHÚNG

NGÀNH NGHỀ – NGHỀ… NGÀNH
Tác giả: Trần Minh Cường
Ở phường H.S.C (Học Sinh Cưng), có một chàng trai tên là Phan Văn Ngành, nhưng cuộc đời thì lại đẩy đưa anh theo… nghề khác.
Từ thuở mới lên lớp 9, Ngành đã ôm mộng trở thành họa sĩ, suốt ngày vẽ vời hoa lá cành đầy sổ tay, tường nhà, thậm chí… lưng bạn cùng lớp. Nhưng cha mẹ anh – ông bà Phan Văn Quyết và bà Lê Thị Kỳ Vọng – thì lại có một viễn cảnh khác:
“Vẽ vời vớ vẩn! Học ngành nào ra làm bác sĩ, kỹ sư, cho nó ổn định, nghe chưa con?”
Và thế là Ngành… bị ép thi Y. Để cho oai, ông bà đặt kỳ vọng cháy bỏng:
“Phải làm bác sĩ để chữa bệnh cho đời, như bác sĩ Thành – hàng xóm mình ấy!”
Sau 3 lần thi trượt Y, một lần mất học bạ, hai lần mất… động lực sống, cuối cùng Ngành đậu ngành Công nghệ thực phẩm – chỉ vì mẹ anh bảo:
“Nghe nói ngành này có chữ ‘thực’, là thực tế, con học đi cho cha mẹ yên lòng.”
Ra trường, tấm bằng Công nghệ thực phẩm của Ngành nằm gọn trong một khung gỗ, treo trang trọng… ngay chỗ bụi nhất của phòng khách.
Vì công việc chuyên ngành khó tìm, còn đam mê thì đã bị bố mẹ “cất giùm”, Ngành đi làm… content tự do, vẽ meme dạo và dựng video TikTok bán hàng. Mỗi khi ai hỏi:
“Bạn học ngành gì ra?”
Anh chỉ cười hiền:
“Mình học ngành ăn, ra làm nghề nói.”
Duy chỉ có cha mẹ anh là không chịu chấp nhận sự thật. Mỗi lần họp lớp, ông Quyết vẫn tự hào nói với bạn cũ:
“Thằng Ngành nhà tôi học Công nghệ thực phẩm, giờ làm việc cho nước ngoài, online cả ngày!”
(Thật ra thì đúng là online cả ngày – vì livestream bán áo giảm cân và kem tan mỡ.)
Một ngày đẹp trời, Ngành lấy hết can đảm ngồi xuống nói chuyện với bố mẹ:
“Con muốn đi học lại, học ngành Thiết kế đồ họa.”
Bà Kỳ Vọng tròn mắt:
“Trời ơi, học lại à? Rồi tiền đâu? Ăn bằng gì?”
Anh nhẹ nhàng đáp:
“Con ăn… ngành.”
Từ đó, mọi người gọi Ngành bằng cái tên thân mật: Ngành… nghề.