Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của GiuseArt.com, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "giuseart". (Ví dụ: thiệp tân linh mục giuseart). Tìm kiếm ngay
2 lượt xem

QUẠ ĐEN VÀ BỘ LÔNG THIÊN NGA – TRUYỆN NGẮN VUI

QUẠ ĐEN VÀ BỘ LÔNG THIÊN NGA

Dưới bờ hồ phẳng lặng, nơi mặt nước mỗi sáng đều soi bóng mây trời, có một con quạ đen thường đứng nép mình trên cành liễu già. Bộ lông nó đen sẫm, thô ráp, chẳng mấy khi được ai để ý. Thế nhưng, đôi mắt quạ lại luôn dõi theo đàn thiên nga trắng bơi lững lờ giữa hồ, cổ cong kiêu hãnh, lông óng ánh như được dệt từ ánh sáng.

Quạ đen ước.

Nó ước một ngày nào đó, mình cũng có thể bước xuống mặt nước ấy, sải đôi cánh trắng muốt, được gọi bằng cái tên dịu dàng: thiên nga. Không ai còn xua đuổi, không ai còn nhăn mặt khi nghe tiếng kêu khàn khàn của nó.

Mỗi buổi chiều, khi thiên nga rũ lông, quạ đen lặng lẽ cúi đầu nhìn lại mình. Bộ lông đen ấy đã theo nó từ lúc chào đời, che nắng, chắn mưa, giữ ấm những đêm gió lạnh. Nhưng cũng chính bộ lông ấy khiến nó bị đứng ngoài mọi vẻ đẹp.

Có lần, quạ đen nghe gió thì thầm:
“Muốn thành thiên nga, phải dám rời bỏ chính mình.”

Quạ đen run lên. Nó biết điều đó có nghĩa là gì. Phải dám rũ bỏ bộ lông đen, phải chấp nhận đau đớn, trần trụi, phải bước vào hồ nước lạ lẫm với hình hài chưa kịp đổi thay. Và nếu không thành thiên nga thì sao? Nếu chỉ còn lại một con quạ trơ trụi, không nơi nương náu?

Nó sợ.

Sợ ánh nhìn của thế gian.
Sợ thất bại.
Sợ mất đi thứ duy nhất chứng minh nó là nó.

Vậy là quạ đen tiếp tục đứng trên cành liễu, mỗi ngày nhìn thiên nga trắng lướt qua như một giấc mơ chưa từng chạm tới. Ước mơ trong nó vẫn sống, nhưng bị bọc kín, giống như ánh sáng bị nhốt trong một chiếc lồng sắt.

Đôi khi, quạ đen tự an ủi mình:
“Có lẽ làm quạ đen cũng không quá tệ.”

Nhưng mỗi khi mặt hồ dậy sóng ánh trăng, hình ảnh thiên nga trắng phản chiếu lại khiến tim nó khẽ nhói lên — không phải vì ghen tị, mà vì tiếc nuối.

Tiếc cho một ước mơ chưa từng được thử.
Tiếc cho đôi cánh chưa bao giờ dám bay xa hơn nỗi sợ.

Và thế là câu chuyện của quạ đen vẫn lặng lẽ trôi đi, như một lời nhắc khẽ:
đôi khi, thứ giữ ta lại không phải là bộ lông đen, mà là nỗi sợ phải thay đổi chính mình.

09:18 – 17/12/2025
TMC