Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của GiuseArt.com, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "giuseart". (Ví dụ: thiệp tân linh mục giuseart). Tìm kiếm ngay
96 lượt xem

RAU NHÚT CHỜ AI? – TẢN VĂN

RAU NHÚT CHỜ AI?

Cà phê Tự Do – 19:22 – 24/4/2025

Tác giả: Trần Minh Cường

Có những chiều miền quê lặng gió, người ta vẫn thường nhìn một khóm rau nhút ven ao mà nhớ về một bóng hình xa xôi. Loài rau quê mùa, mảnh mai mọc đan vào nhau dưới mặt nước lặng, thế mà mỗi khi trổ bông, lại như hé mở một khung trời ký ức.

Ngày ấy, dưới nắng chang chang của cánh đồng, chàng trai vụng dại nhìn theo nụ cười híp mắt của nàng – nụ cười ẩn sau tàu lá môn che nghiêng nghiêng bóng nắng. Nắng vàng rơi nhẹ như những câu thơ lặng lẽ, làm hồng đôi má thiếu nữ mới lớn, làm trái tim ai bỗng dưng thổn thức. Một cú trượt chân té ao, một tiếng gọi hốt hoảng giữa trưa hè, và những đợt sóng nhỏ vỡ òa giữa lòng người. Hư một góc rau nhút thì đã sao, khi lòng đã lỡ hư vì ánh mắt ấy, nụ cười ấy?

Thế rồi, như cánh chim da da bay về miệt thứ, nàng rời xa mảnh đất này. Ao vẫn còn đó, rau nhút vẫn trổ bông, nhưng cành hoa mỏng manh ấy giờ đây chỉ biết nở trong đợi chờ. Chiều xuống, gió heo may lùa qua đồng cỏ tía, bầy trâu không còn ai chăn, nước dưới sông chảy lờ đờ như thời gian chưa từng quay lại.

Xa nàng không lâu, mà sao dạ chẳng yên. Mỗi giọt mưa rơi ngoài hiên, là một lần trái tim nhớ đến đôi mắt năm nào. Là giọt thương, giọt buồn, giọt mong chờ. Là nỗi hoài niệm mà người đàn ông năm xưa cứ giấu kín, chỉ dám gửi vào hoa rau nhút – loài hoa chẳng ai hái, chỉ âm thầm chờ đợi, như chính anh.

Chờ một ngày nước lớn tràn về, mang theo thương nhớ cũ trở lại. Để khóm rau nhút quê nhà trổ bông lần nữa, không chỉ cho mùa, mà cho một cuộc tình còn dang dở. Để bù đắp cho bao tháng năm mỏi mòn, rau nhút vẫn lặng thầm chờ… chờ ai đó một lần quay lại.