Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của GiuseArt.com, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "giuseart". (Ví dụ: thiệp tân linh mục giuseart). Tìm kiếm ngay
142 lượt xem

TIẾN SĨ – SĨ TIẾN || TRUYỆN TRÀO PHÚNG

TIẾN SĨ – SĨ TIẾN
Tác giả: Trần Minh Cường
Trời đêm quê tĩnh lặng, chỉ có tiếng cạch cạch của hai quân cờ va vào nhau. Dưới ánh đèn vàng chập chờn, bà Tám và thằng Tư ngồi cắm cúi bên bàn cờ tướng. Tổ trưởng khu phố khoanh tay đứng xem, tay nhịp nhịp lên đùi như thể đang theo dõi một trận chung kết cờ vua thế giới.
Thằng Tư: Con còn hai xe, tám liệu mà thủ nha!
Bà Tám: Chà… tám bí quá! Tiến sĩ làm gì đây cho khỏi mất tướng?
Tổ Trưởng: Chạy con sĩ đi tám, bảo vệ tướng!
Thằng Tư: Ủa là sao? Hai người đánh với con một phe à?
Đúng lúc đó, vợ thằng Tư từ đầu hẻm chạy tới, tay cầm tờ giấy vẫy vẫy:
Vợ Tư: Anh ơi, giấy báo trúng tuyển tiến sĩ rồi kìa!
Thằng Tư: Chờ anh đi nước cờ này cái!
Bà Tám (bật cười): Lấy cái bằng tiến sĩ giờ dễ hơn tiến một con sĩ trên bàn cờ!
Tổ Trưởng (gật gù): Tui cũng đang tính học tiến sĩ, cho nó… có phong bì!
Vợ Tư: Thiệt tình, chồng con sắp đi học tiến sĩ mà còn không lo. Toàn thấy đi ăn nhậu, đánh cờ, rồi sau này viết luận văn bằng… ví tiền!”
Bà Tám: Chời! Thời buổi này, học gì cho cực, có tiền là có bằng. Như tám nè, tiến sĩ Tam Thị Tám. Con tám, dâu tám, rồi cháu tám sau này cũng tiến sĩ luôn!
Thằng Tư: Ủa, tám ví dụ con là con sĩ, giờ tám tiến con sĩ làm nền cho con pháo là con cháu đó hả?
Bà Tám: Ờ, vậy đó. Mày làm sĩ… tiến cho người ta đi lên. Hiểu không?
Vợ Tư: Chồng con tiến sĩ, con làm lao động, con Thu nhà con sẽ là tiến sĩ xịn!”
Tổ Trưởng (rục rịch): Thôi tám tiến con sĩ lẹ đi cho tui học hỏi!
Hôm sau, không khí trong xóm như hội. Chị Sáu và chị Bảy quần áo xúng xính, son môi đỏ chót, vừa đi vừa hô:
Chị Sáu: Hé lô xóm mình! Hôm nay bọn tui chính thức… tiến sĩ rồi nha!
Chị Bảy: Bằng mới ra lò, thơm mùi mực!
Tổ trưởng hí hửng bước ra:
Tổ Trưởng: Chúc mừng! Giờ xóm mình 90% là tiến sĩ rồi đó! Còn 10% đang… xét duyệt.
Vợ Tư: Làm quá!
Chị Sáu (bĩu môi): Chưa học hết lớp 9 mà cũng gáy!
Vợ Tư (đốp lại): Chị không học hết lớp 9 nhưng chồng chị sắp là tiến sĩ. Đố con chị không lên chức… giáo sư!
Bà Tám: Thôi thôi! Cái xóm này hơn thua chi. Cùng chí hướng mà!
Tổ Trưởng: Tui đề xuất làm cái bảng treo đầu hẻm: ‘XÓM TIẾN SĨ’. Để ai đi qua cũng ngẩng mặt!
Tất cả: Hoan hô!
Sáng hôm sau, cả xóm tập trung treo bảng. Một phóng viên báo lá cải đến đưa tin, máy ảnh cầm tay, vừa chụp vừa cười tươi rói.
Phóng viên: Lần đầu tiên trong lịch sử báo chúng tôi viết về một xóm… toàn tiến sĩ!
Bà Tám tranh thủ kéo riêng ra một góc, nhét vào tay phóng viên một tờ “phiếu chi ẩn danh”.
Bà Tám: Chụp cho tám tấm đẹp đẹp, lên trang bìa nha!
Phóng viên (gật gù): Chuyện nhỏ!
Lúc đó, bé Xuân từ trường về, mặt mày lấm lét, định lẻn vào nhà thì bị thằng Tư gọi lại.
Thằng Tư: Xuân! Qua đây chụp hình với ba, tiến sĩ tương lai!
Bà Tám: Cầm gì đó đưa ngoại coi!
Bé Xuân: Dạ…
Bà Tám (đọc lướt): Giấy mời họp phụ huynh vì… học sinh học kém!
Cả xóm im bặt.
Vợ Tư (sững người): Con gì kỳ vậy?!
Tổ Trưởng: Con sĩ đã tiến mà chốt không chịu qua sông…
Bà Tám: Ngoại thất vọng quá, con học như vậy sao lên tiến sĩ được?
Bé Xuân (bình thản): Ủa, sao mọi người làm lớn chuyện vậy? Sau này con cũng tiến sĩ thôi mà.
Tám (gắt): Con học kiểu này…
Bé Xuân: Thì ngoại với dì Sáu, dì Bảy hồi đó nói, có tiền là có bằng mà. Ba mẹ con có tiền mà!
Tất cả: Ủa… đúng rồi ha!