TÌNH YÊU BI ĐÁT – THƠ
Em đến như cơn gió nhẹ
Xuyên qua tim lạnh, mong manh
Tôi yêu em – không hề dè dặt
Bằng chân thành của một trái tim xanh.
Ta chẳng giận hờn, chẳng lừa dối
Cũng chưa từng hết yêu nhau
Chỉ có đời là con đường hẹp
Chẳng đủ chỗ cho hai vì sao.
Khoảng cách, thời gian, bao trở ngại
Gió cuốn ta xa mãi xa
Đến khi ngoảnh lại, chỉ còn bóng
Mờ trong sương, lạc giữa chiều tà.
Đêm mơ em – mắt cười buồn lặng lẽ
Không một lời, chỉ đứng đó mà thôi
Tôi tỉnh giấc, nước mắt rơi trên gối
Trái tim này vẫn chưa học cách buông lơi.
Tôi sống tiếp – cùng bao người xa lạ
Cười như chưa từng đớn đau
Chỉ khi gió thoảng qua mùi hương cũ
Tim lại nhói… như vừa yêu lần đầu.
Tình yêu buồn, đâu vì không trọn vẹn
Mà bởi từng đẹp quá, đậm sâu
Một khúc nhạc dang dở trong buổi tiễn
Còn vang mãi… dẫu chẳng thành câu.