TRÁI BẦN RỤNG TRÚNG DUYÊN ĐAU
Tác giả: Trần Minh Cường
Bình Đại – Một đêm mưa to tháng 5/2019
Duyên đôi khi như trái bần chua – chưa kịp cắn, đã rơi mất khỏi tay.
Ai từng về Bến Tre, hẳn biết những cây bần mọc ven sông nước. Quả bần nhỏ, vỏ thâm tím, chua lè nhưng càng chua càng gây ghiền. Mà gái quê như Hân – không biết nghiện thứ gì – chỉ nghiện bần.
“Hôm nay có trái bần nào chín không?” – Hân gọi vọng lên bờ.
Một tiếng cười khẽ đáp lại.
“Có! Nhưng mà trèo hái không công đâu nghen!”
Anh tên Khương, con trai một nhà chèo ghe chở dừa. Cao lớn, đen giòn, giọng nói nghe như gió lộng từ miệt vườn sông nước. Ngày đầu gặp nhau là do Hân lội xuống lạch mò bần, bị sụp chân. Anh kéo lên, còn chọc quê:
“Ham ăn bần mà sắp làm mồi cho cá!”
Từ bữa đó, chiều nào anh cũng mang vài trái bần chín tới bờ sông. Cô chờ. Anh trèo. Trái rụng xuống lòng bàn tay cô, như duyên phận rớt vào tim lúc nào không hay.
Nhưng tình yêu ở xứ này luôn bị thử thách bằng hai chữ: “cha mẹ”.
“Con gái tao không thể lấy thằng nhà ghe. Cái Cường, Việt kiều ở Úc, nó chịu rước về bảo lãnh. Đám cưới đã bàn rồi.” – ba cô dằn giọng.
Cô bật khóc:
“Con không thương ai ngoài ảnh!”
“Thương cái gì! Qua bển có cuộc đời mới. Ở đây chỉ có bùn, dừa và nước ngập đầu!”
Ngày cưới.
Trời Bến Tre oi như đổ lửa. Gió sông không đủ làm dịu. Hân bước ra khỏi nhà, áo dài cưới trắng, tay cầm bó sen hồng – lẫn trong đó là một trái bần chín cô giấu đem theo. Ai cũng nghĩ cô cười rạng rỡ. Chỉ có cô biết, mình đang rơi rụng từng chút.
Đến mé sông – nơi từng là chốn hò hẹn của hai người – cô dừng lại.
Khương đứng đó. Ánh mắt không oán hờn. Chỉ có nghẹn ngào.
“Em đi rồi… ai ăn bần cùng anh?”
Cô mỉm cười, tay nắm chặt trái bần.
Gió thổi. Sóng vỗ. Một bước trượt chân. Tà áo trắng rơi xuống dòng nước đục.
Mọi người chạy tới, la hét. Trái bần lềnh bềnh trên mặt nước, chưa kịp cắn đã trôi xa. Như tình yêu họ – chua chát, dang dở, và vĩnh viễn nằm lại bên khúc sông quê.
Người ta đắp một nấm đất nhỏ cạnh bờ, cắm cây bần con, không bảng tên, chỉ có khắc dòng chữ cháy xém:
“Hồi đó… em chỉ thích ăn bần.”
Xem thêm: